Thứ Hai, 5 tháng 7, 2010

Con xin lỗi ! Bố mẹ hãy hiểu cho con !

Bố mẹ thân yêu!
Con không biết phải nói gì trong lúc này với bố mẹ nữa! Con đã làm gì sai để bố mẹ phải buồn? Những lời nói ngỗ ngược hay vì con ăn chơi đua đòi? Bố mẹ cảm thấy thất vọng về con? Cảm thấy con không bằng người khác nên bố mẹ xấu hổ?

Con thật sự buồn khi mẹ nói: “Mày là loại con khốn nạn!” Một gia đình thì sao có thể nói những lời như vậy được cơ chứ. Dù có thế nào thì bố mẹ vẫn là những người con yêu quý nhất trên đời. Không phải như bố nói: "Con mất dạy!" Với bố mẹ con chưa bao giờ làm gì hay nói gì mà trái với tình cảm mà con muốn thể hiện. Con luôn cố gắng làm điều gì đó hay nói những gì đó để bố mẹ cảm thấy vui nhưng những điều con làm thì bị bố nói rằng con “ mất dạy”! và " khốn nạn " ?????

Sẽ chẳng bao giờ có những cuộc nói chuyện như những đứa con trưởng thành với một người cha người mẹ trong gia đình mình! Cũng chẳng bao giờ có những lời tâm sự giữa mẹ với 1 đứa con gái lớn ! Bố mẹ đã quên rằng con đã 24 tuổi, ở cái tuổi biết rung động và yêu thương! Bố mẹ đã quên rằng con đã lớn và có những suy nghĩ của riêng con! Đã rất nhiều lần con muốn được tâm sự cùng bố mẹ nhưng thử hỏi xem có bao giờ bố mẹ ngồi cạnh, nghe con nói và hỏi han con điều gì hay không?

Hay khi có một vấn đề xảy ra điều duy nhất bố mẹ làm là chửi mắng mà không cần biết nguyên nhân là tại sao? Hay khi con quyết định làm 1 việc gì đó, điều duy nhất bố mẹ làm là phản đối, phản đối kịch liệt......Con biết bố mẹ thương và lo cho con nhiều lắm nhưng cách quan tâm và thể hiện của bố mẹ thì không thể làm cho con hiểu nổi. Đi học xa nhà, bố mẹ có bao giờ hiểu cho con tại sao những lúc con lại về đột xuất và không thông báo gì cho bố mẹ biết không? Những lúc đó là những lúc con thực sự bế tắc và con chỉ nghĩ tới bố mẹ. Con chỉ muốn tìm lại cảm giác bình yên bên bố mẹ, con vẫn nói đùa với bọn bạn con rằng: “Tao về nghe ông bà già chửi cái lâu rồi không nghe thấy nhớ!” Buồn cười thật! Bố mẹ không nhận ra rằng con đã lớn? Bố lại bảo con không coi bố mẹ ra gì, về mà không thèm nói với bố mẹ 1 câu ???? Con không hiểu..........

Cảm xúc của con giờ thay đổi như thế nào? Con yêu ai? Các mối quan hệ của con như thế nào? Hay bố mẹ chỉ biết rằng mỗi tháng nộp tiền ăn tiền học cho con là đủ? Không một câu hỏi han xem con thế nào! Không gì hết...!!! Rồi đến khi xảy ra bất cứ chuyện gì thì bố mẹ không bao giờ đủ bình tĩnh và gọi con lại ngồi nói chuyện nghiêm túc.

Bố mẹ chẳng cần hiểu tại sao mà cứ thế là chứi bới tùm lum. Những lúc như vậy liệu con có còn muốn nói chuyện với bố mẹ nữa không hay điều duy nhất con có thể làm lúc này là tỏ thái độ bất cần? Hoặc im lặng ??? Bố mẹ nói con hư hỏng? Con đua đòi? Và so sánh con với rất nhiều người khác?Con biết lắm chứ! Con sung sướng hơn rất nhiều so với một số bạn cùng trang lứa! Nhưng con cũng không bằng rất nhiều những bạn ở độ tuổi con! Nếu so sánh thì không bao giờ so sánh được hết đâu bố mẹ ah!

Những ngày con chân ướt chân ráo xuống trường, con đi làm thêm ! Bố vì sợ con còn lạ nước lạ cái nên nhất nhất ko cho con đi làm gì cả. Bố còn bảo " Không lẽ bố lại ko nuôi nổi mày ? Hay bố để mày chết đói àh mà mày phải đi làm ?"..........Bố àh, con đi làm đâu phải chỉ vì tiền, con cần phải va chạm để quen dần với cuộc sống đầy cạm bẫy này, con cần phải tự trả giá để mua những kinh nghiệm - những kinh nghiệm mà bố mẹ không thể truyền cho con suốt cả cuộc đời........Thế là con vẫn đi làm và bố mẹ cũng thôi ko mắng mỏ con vì điều ấy nữa

Những ngày con sắp ra trường, con vừa làm tốt nghiệp, vừa đi phỏng vấn xin việc, con muốn trụ lại ở mảnh đất nhiều cơ hội và cũng nhiều cám dỗ này......Mặc dù con biết ra trường nhà mình sẽ có ng lo việc cho con, nhưng con muốn tự khẳng định mình, con muốn tự lập, con ko muốn học 4 năm ĐH xong lại phải quay về nhà, ngồi chờ 3 -4 tháng để bố mẹ xin việc cho và phải nghe những lời gièm pha từ những người làng, người nhà.....Con cảm thấy rất mệt mỏi ! Nhưng.....bố mẹ lại bảo con là đứa bố láo, là đứa con mất dạy và rằng con có chết đi bố mẹ cũng ko quan tâm........Dù biết đó chỉ là lời nói lúc bố mẹ nóng giận nhưng lúc đó con thực sự gục ngã, thực sự suy sụp và muốn chết..........

Bạn trai con khuyên con nghe theo lời bố mẹ, về nhà làm để sau này anh có về thưa chuyện thì bố mẹ cũng bớt ác cảm với anh rồi từ từ sẽ chuyển công tác cho con về HP. Tất nhiên là bố mẹ ko biết dự định đó của con, con nghe theo và bố mẹ thấy con thật ngoan ngoãn nhưng bố mẹ có biết......trong lòng con ngổn ngang, rối bời.....

Bây giờ về nhà, con chờ hơn 3 tháng, chưa đc đi làm, ngày ngày quanh quẩn ở nhà trồng rau với mẹ. Ko đi chơi, ko bạn bè...... Bố nói cứ ở nhà bố nuôi ko sướng àh ????Con đòi đi làm! Lần thứ nhất, con đòi xuống HP làm và học thêm, bố mẹ bảo con xuống đàn đúm ! Lần thứ hai con xin đi bán hàng tạm trong lúc chờ việc, mẹ bảo làm cả ngày vất vả, ko đc ngủ trưa, lương thấp....thôi, ở nhà.......Lần thứ ba, anh họ mở cửa hàng bán VLXD, bảo con xuống làm kế toán cho anh và giúp anh trông cửa hàng luôn, khi nào có quyết định đi làm thì nghỉ.....Mẹ ko cho con đi, bảo xi măng sắt thép bụi mù, làm chả bõ.......Thực sự con thấy rất ức chế !

Con biết bố mẹ yêu thương con và lo cho con rất nhiều! Nhưng con thật sự ko hiểu cách yêu thương đó.......Con chỉ cảm thấy ngột ngạt, khó chịu vô cùng, nhưng với bố mẹ thì môi trường con đang sống là 1 cái vỏ bọc an toàn, sung sướng.....giống như 1 cái lồng sơn son thếp vàng và con là con chim trong cái lồng đó ! Con muốn gào lên, muốn phá tan tất cả để giải tỏa cái cục tức cứ đôi ba ngày lại ghẹn lên trong họng.......Ngày ngày lầm lũi.......con ít nói hơn trước, ít cười hơn trước, hay khóc hơn trước, già hơn trước và gầy hơn trước rất nhiều........Mẹ ko hiểu tại sao lại thế dù đã bắt con ăn rất nhiều........

Còn nhiều điều, nhiều điều con muốn nói........nhưng rất tiếc bố mẹ chẳng bao giờ nghe! Và những vết thương trong lòng con cứ ngày ngày lại xoáy sâu hơn mỗi khi nghĩ đến câu " Mày là loại con khốn nạn "..............Là con đấy ư? đứa con mà con thấy bố mẹ vẫn luôn tự hào khen ngợi và đem khoe với mọi người đó sao ??? Con đã từng ko dám tin ai ngoài XH và bây giờ lại ko dám tin cả bố mẹ mình nữa hay sao ??? Con thấy mệt mỏi và kiệt sức lắm rồi....... Con còn có thể tìm đến ai trong lúc này đây????? 
 
HN 5/7/2010